Gió lay nhẹ hồn vương lá úa
Lung linh chiều hong nắng vàng mơ
Hạ đi thu đến tự bao giờ
Hồn vẩn vơ tình hoen khóe mắt.

Em có yêu mùa thu xám ngắt
Khung trời buồn lồng lộng gió mưa
Cho nỗi nhớ quắt quay tình cũ
Để giọt sầu rưng rức đong đưa .

Em có hay vàng thêm lá nữa
Mùa thu nào xao xuyến đợi chờ
Giờ chỉ còn tan tác trong mơ
Cơn gió lạnh lay bờ chăn chiếu .

Sao em trách mùa thu nức nỡ
Khóc người đi xa cách trùng khơi
Chiều lại chiều mây bạc ven đồi
Có chở nặng tình ai tha thiết .

Em vẫn yêu mùa thu da diết
Vẫn mong chờ nuối tiếc ngàn năm
Lá thu rơi từng chiếc âm thầm
Em đếm lá muôn trùng nỗi nhớ .