Trời Sài Gòn đang nắng bỗng chợt mưa
Những hạt tình cuối đông nghe lạnh giá
Rơi vào tim côi nỗi buồn khôn tả
Hai mảnh đời sao cứ mãi chia xa .
Nhớ ai sầu trên bến vắng tịch liêu
Hồn chơi vơi bay theo áng mây chiều
Ngơ ngác tiếng vạc kêu trong hoang lạnh
Thì thầm như lời gọi của người yêu
Nhớ về thăm dù đường xa cách trở
Hãy bên nhau trong tháng đợi năm chờ
Hai phương trời chung nỗi niềm mong nhớ
Trái tim mình .....về lại tuổi mộng mơ
Mưa vẫn rơi rơi mãi giọt mưa tình
Cho đường trần từng sợi nhớ lung linh
Thương yêu nhiều mà niềm đau cũng lắm
Ðêm dấu yêu .....sao em chỉ riêng mình ! ! !
HTNX
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét