Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Dấu Yêu Ngậm Ngùi






Em mở cửa tim một chiều nắng hạ
Người trở về mang nỗi nhớ tình ta
Bao nhiêu năm xa cách chẳng nhạt nhòa
Vầng trăng khóc những đêm sầu quạnh quẻ .

Anh mang tặng đóa xuân ngời vừa hé
Giọt mưa hồng ấp ủ cuộc tình xa
Gió mơn man hôn tình lên đôi má
Gọi xuân về trong bóng nắng thướt tha .

Rồi bỗng chợt tình tàn trên bến lạ
Đong nhớ thương cơn mưa hạ cuối cùng
Người ra đi không một lời từ tạ
Em một mình hiu hắt mảnh tình chung .

Em muốn bỏ sau lưng thời yêu dấu
Quên mặn nồng quên cả nổi niềm đau
Đường em đi mây tím vẩy tay chào
Cho nhớ thương ngập chìm trong bão nổi .

Gió đưa trăng cho đêm tràn bóng tối
Giấc mơ đời bao say đắm khôn nguôi
Anh xa xôi có giây phút ngậm ngùi
Thương con chữ bâng khuâng trên bàn phím .

Anh có nhớ cơn mưa tình buồn tím
Nép vào lòng nghe tiếng sóng thì thầm
Yêu muôn đời thương mãi đến trăm năm
Lời thề ước đã tàn theo trăng vỡ .


Ngọc Quyên


(xin click vào tựa bài hát để nghe nhạc)






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét