Có bao giờ anh chợt nhớ
Sài Gòn mây trắng khung trời
Duy Tân ngẩn ngơ phố hẹn
Áo em vàng bóng chiều rơi .
Cơn mưa đầu mùa chợt tới
Gió vào khóm lá tả tơi
Hãy về thôi em kẻo muộn
Mưa làm ướt áo em tôi !
Chia tay lệ còn hoen mắt
Nhớ nhung hiu hắt bên đời
Giảng đường thênh thang trơ trống
Còn em một bóng cút côi .
Hãy dừng đi thôi cánh gió
Để em đừng đếm lá rơi
Mùa thu đâu chỉ là mộng
Mơ trên xác lá ngậm ngùi .
Con đường năm xưa vàng lá
Duy Tân bóng ngã em về
Dắt vào đời anh rã nát
Dấu tích chưa tàn cơn mê .
Biết bao giờ anh trở lại
Hay chăng còn đó quê hương
Sài Gòn chợt mưa chợt nắng
Có em chờ cuối con đường .
HTNX
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét