Tựa Lưng Tháng Sáu




Hãy tựa vào tôi lưng tháng sáu
Chỗ em nương náu chút muộn phiền
Lòng tôi bấp bênh như triền dốc
Chắc gì em đã được bình yên.

Dáng khuya nghiêng thấp lần mưa tới
Đâu còn thấy lối để quay về
Tựa vào nhau nửa đời hoang phế
Ghé môi cho đắm nỗi cuồng mê!

Thắp đêm hương quế xanh lòng đá
Trên từng xác lá bỏ nhau đi
Cũng một lần bước qua tháng sáu
Mà buồn còn ở lại trên mi.

Làm sao em biết mưa dài tóc
Để nghe tiếng khóc thuở vào đời
Tựa xuống lưng đêm cùng chăn gối
Là em còn cái bóng không tôi…


Hư Vô








Tự Khúc Tháng Sáu
(cảm tác bài thơ Tựa Lưng Tháng Sáu của Hư Vô)



Em vẫn nhớ nơi nầy tháng sáu
Anh trở về đau đáu niềm riêng
Giọt mưa rơi lang thang bờ dốc
Như đón người trở giấc bình yên

Nhưng đêm đen trăng vàng không tới
Mắt môi chờ đâu bóng người về
Cho em qua khoảng sầu nhân thế
Xin một lần quay quắt cơn mê !

Đêm nguyệt ảo còn trơ phiến đá
Em tượng hình lã chã bờ mi
Lệ hay mưa nhạt nhòa tháng sáu
Rơi mịt mùng mất dấu chim di.

Anh hay chăng dài thương trên tóc
Đếm sợi tình quấn quýt vào đời
Đừng thôi trăng lạnh lùng bên gối
Để chỉ mình em lạc bóng tôi …


HTNX.