Mưa về từ cõi xa xăm
Bay trên phố cũ âm thầm xót xa
Tường tình rồi cũng phôi pha
Khi yêu thương đã không là của nhau
Mưa dày vò mãi nỗi đau
Dù ký ức đã phai màu dấu yêu
Ta đi từng bước lêch xiêu
Tìm em kỷ niệm những chiều mưa xưa
Mưa từng sợi nhớ đong đưa
Bay trên qúa khứ chơt vừa vỡ tan
Mưa chiều xưa chuyến đó ngang
Ngày em bỏ bến ngỡ ngàng xa nhau ...
Khiếu Long
Giọt sầu sao cứ đong đưa
Mưa trong cô quạnh lối xưa em về
Tình còn chất ngất đam mê
Sao người xa biệt tái tê cơn sầu
Mưa dầm thấm đất đã lâu
Hay tình chết giữa đớn đau mộng đầu
Sao mình chẳng thể của nhau
Khi cơn tình nhớ cấu cào nát tim
Yêu là quên hết muộn phiền
Khi lòng hoài niệm triền miên dấu tình
Trách chi duyên kiếp phù sinh
Ai người bỏ bến ân tình phôi pha
Dẩu cho bão tố phong ba
Nát chùa Thiên Mụ chỉ ta với mình
Mặc cho sóng gió linh đinh
Thuyền tình về bến chỉ mình với ta.
HTNX
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét