Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

Tình Tự Một Dòng Sông - Tình Gởi Theo Dòng Sông







Tình Tự Một Dòng Sông

Khi bàn tay anh vừa chạm vào nắng
Là anh chạm vào bóng dáng em
Da thịt xưa , còn nguyên sơ hơi ấm
Môi chớm nồng đã lạnh cóng dòng sông .

Dòng Ngã Bãy chở tình về mấy ngả?
Để em buồn tím cả áo thơ ngây
Cũng có thể , chỉ một mình anh hiểu
Tình yêu bắt đầu từ những thiên tai .

Con nưóc chảy đâu quay nguồn trở lại
Buổi chiều trên vai khuất dấu bến bờ
Dòng nưóc mắt hay dòng sông vô tận
Mất em rồi , sợi nắng cũng thành thơ.

Anh cuối xuống nương nhờ triền sóng ngưọc
Vỗ ngang đời cho buốt giá cơn đau
Để tim em được một lần nhỏ máu
Chạm tay vào trời đất hoá bể dâu .



Hư Vô






Tình Gởi Theo Dòng Sông
(cảm họa bài thơ Tình Tự Một Dòng Sông của Hư Vô)

Khi chạm vào em trời mưa bỗng nắng
Gió hân hoan bay quyện cuốn thân em
Hơi thở anh vào tim nghe đầm ấm
Tự tình như khúc hát một dòng sông.

Dòng nước biếc có trôi về trăm ngả
Vẫn mang tình em từ thuở thơ ngây
Trái tim thật thà chỉ mình anh hiểu
Sóng dịu dàng dù bão gió thiên tai.

Dòng sông chảy lưu tình người ở lại
Tương tư con sóng cuộn phủ đôi bờ
Nỗi nhớ nhung tháng năm dài vô tận
Xa anh rồi em mãi mãi làm thơ.

Ngày nào tình rơi trên con sóng ngược
Trả về em những bọt biển tình đau
Cho trái tim em muôn đời rĩ máu
Mộng ban đầu theo nước cuốn trôi mau



Ngọc Quyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét