Trăng lồng chiếc bóng nguyệt tỏ mờ
Vi vu gió gọi hồn bơ vơ
Say trăng hay khóc đời cô quạnh
Dáng liễu rung mình thẹn tóc tơ .
Trăng giữ hồn ai trôi nơi đâu
Mà ở lại đây chỉ mảnh sầu
Gió đêm thổn thức cung đàn nhớ
Vời vợi hồn em lạc chốn nào
Ai mang tiếng sáo u buồn quá
Làm lạnh đường trăng tiếng thở than
Có phải âm vang lời tình tự
Còn chi mà gọi giấc mê hoang .
Trăng sáng đầy vơi nỗi thuơng mong
Chìm sâu đáy nước mảnh trăng trong
Đợi chờ khắc khoải đêm nguyệt tận
Lau sậy buồn theo với tháng năm .
Trăng nhớ người đi khuyết ánh vàng
Rơi tàn bên gối tình chưa tan
Bao giờ trăng khép hồn đôi mảnh
Cho nhớ nhung đầy ấm môi ngoan.
HTNX.
19/11/11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét